duyên làm phu quân
- Khởi nghĩa Lam Sơn sử dụng thành công chiến thuật vừa đánh vừa đàm, kết hợp với tấn công quân sự với công tác định vận, đánh vào lòng người làm
Một người xuyên không, trở thành nữ nhân vô dụng bậc nhất bị nam phụ giết chết ở kiếp trước. Một người bi phẫn trọng sinh, kiếp trước là nam phụ đấu với nam nữ chính đến khi hết truyện thì không cam lòng mà tắt thở.
Đọc truyện Duyên Làm Phu Quân của tác giả Tâm Nhụy, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Tiểu muội vô dụng quanh quẩn đi tìm lương duyên lại rơi vào tay độc nam phụ, độc nam phụ luôn đi tìm cách báo thù lại ngã vào hũ mật
REVIEW TRUYỆN DUYÊN LÀM PHU QUÂN. Tác giả: Tâm Nhuỵ Thể loại: Cổ đại, #nam_trọng_sinh - nữ xuyên không, thẳng nam lần đầu động tâm - tiểu cô nương lương thiện thông minh, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, cung đấu nhẹ - trạch đấu là chính, nữ chủ, HE
Phu xướng phụ tuỳ = Chồng lên tiếng Vợ đáp lời, chỉ sự hòa hợp trong mối quan hệ vợ chồng, đàn ông làm chủ, phụ nữ theo đó mà trợ giúp chồng. Phủ thủ thiếp nhĩ = Hèn hạ luôn tuân phục kẻ khác, không dám phản ứng trước sự sai trái của cấp trên.
Trúc Đồng nói."Ta vốn cho rằng Thiên quân sẽ cho đệ đệ hắn bảo bối gì đó có thể làm cho đệ đệ của hắn thức tỉnh hoặc là lợi hại hơn, thay thế hắn làm việc.". Vân Niệm Niệm chế nhạo nói, "Kết quả là cái tên không tim không phổi này, nửa điểm cũng
snicandadog1974. Văn Một người xuyên không, trở thành nữ nhân vô dụng bậc nhất bị nam phụ giết chết ở kiếp người bi phẫn trọng sinh, kiếp trước là nam phụ đấu với nam nữ chính đến khi hết truyện thì không cam lòng mà tắt muội vô dụng quanh quẩn đi tìm lương duyên lại rơi vào tay độc nam phụ, độc nam phụ luôn đi tìm cách báo thù lại ngã vào hũ mật của tiểu muội vô nắm tay nhau đi tới phía trước, tiểu muội vô dụng phát hiện, truyện trạch đấu kịch liệt đã biến thành truyện điền văn sủng ngọt từ khi nào thế?Truyện hư cấu, không cần chứng thực, nam chính trọng sinh, không thích chớ nhảy dung nhãn Xuyên qua thời không, kiếp trước kiếp này
Editor Thanh Việt Đợi sau khi Kim Phong Hoa thi xong, Tiên Y mới thật sự thở phào nhẹ nhõm, tình hình khoa khảo ở cổ đại nàng đã từng đọc trong thư viện hay qua tiểu thuyết, nhưng đến khi chân chính nhập vai vào trong cảnh này, cho dù nàng không phải người đi thi, nàng cũng có thể cảm nhận được yêu cầu nghị lực và quá trình gian khổ phải trải qua. Sau khi Kim Phong Hoa hoàn thành khảo thí nhị phòng cũng chưa bị người khác quấy rầy, trước mắt viện thí vẫn còn chưa yết bảng, cho nên hay qua lại gần đây cùng họ đều là đám tiểu bối Kim gia, Tiên Y cũng thừa cơ hội này mà gặp mặt vị đại tẩu đại phòng một lần mà lần trước không thấy. Đích trưởng tôn của đại phòng bởi vì trời sinh thân thể yếu ớt, hằng năm gần như đều ở trong viện của mình, ngay cả ngày lễ tết cũng rất ít khi xuất hiện. Nhưng cũng không làm cho lão phu nhân Trương thị của đại phòng chán ghét, ngược lại còn vì hắn mà cầu thân với nữ nhi Tưởng thị của người bà con nhà mẹ đẻ. Tưởng gia tuy rằng không phải đại gia tộc, nhưng cũng là quận thú một phương, Tưởng thị là đích nữ tứ phòng của Tưởng gia, tổ mẫu của nàng là biểu tỷ muội của lão phu nhân, cho nên không sợ sức khoẻ của đích trưởng tôn nhà mình không tốt, cũng có thể cưới đích nữ Tưởng gia, chỉ là hai người đã thành hôn mấy năm, đến nay vẫn chưa có con nối dõi. Tiên Y nhìn thê tử của Đại lão gia và Đại thiếu gia là có thể nhìn ra được lão phu nhân đại phòng là một người có dục vọng khống chế cao, Đại thái thái là thân chất nữ của lão phu nhân, còn thiếu phu nhân lại là cháu gái họ ngoại của bà ta. Hai người không hề ngoại lệ, đều là người nhà mẹ đẻ của lão phu nhân, có thể nói nếu không dưới tình huống có mâu thuẫn lợi ích, ba người này tuyệt đối sẽ nhất trí đối ngoại, hai người đó còn phải hằng ngày nịnh bợ lão phu nhân, rốt cuộc bà ta vẫn có tên tuổi là được gọi là phu nhân, lại là thượng cấp trực tiếp của hai người họ. Nhưng mà dưới sự quan sát của Tiên Y, đây chỉ là thế cân bằng tạm thời của đại phòng, bởi vì Nhị thiếu gia của đại phòng vẫn còn đang ở quân doanh, năm nay khoảng mười bảy tuổi, rất nhanh sẽ phải thú một thiếu phu nhân mới, đến lúc đó còn phải xem xem vị lão phu nhân kia có thể tìm thêm một nữ tử có quan hệ họ hàng ở đâu ra, để mẹ chồng nàng dâu ba đời có thể kết thành một sợi dây thừng. Bất quá, nữ nhân gả chồng, mặc quần áo ăn cơm, hơn nữa đích trưởng tử thế yếu, đích thử tử mắt thấy sẽ đi theo đường cầm quần đánh giặc, tiền đồ cũng có hi vọng, đến lúc đó đại phòng có thể bình tĩnh như bây giờ không thì rất là khó nói, nói gì đi chăng nữa, di sản Đại lão thái gia lưu lại không chỉ có mỗi nhà. Tưởng thị ước chừng hai mươi tuổi, chắc vì không có hài tử, nàng ta rất yêu thích Du nhi, vẻ ngoài tuy chỉ gọi là thanh tú, nhưng cô nương từ nhà cao cửa rộng có mấy người là rụt rè, lúc này Tiên Y mới chân chính cảm nhận đầy đủ việc học tập ở chỗ Tưởng thái thái quan trọng cỡ nào. Đừng nói cái gì mà người hiện đại đã có sẵn một loại khí chất, có lẽ là có người có, nhưng tuyệt đại đa số tiểu thị dân đều là người bình thường, thậm chí còn không có khí chất bá tánh cổ đại đã chịu nhiều lễ nghi giáo dục, cùng lắm mấy người xuyên qua sẽ không rúm ró một góc, thoạt nhìn thì hào phóng, làm nô tỳ còn đỡ, nếu thật sự trở thành chủ tử, đối nhân xử thế sẽ không có quy củ giống như người ở đây. Tựu chung sự giáo dục từ nhỏ của người hiện đại và người cổ đại được dạy từ nhỏ rất khác biệt, đây cũng là nguyên nhân các thế gia cổ đại sẽ dốc vốn gốc mời một sư phó hoặc ma ma trong cung tới dạy dỗ khuê nữ nhà mình, nhà ai cưới phải một tức phụ thô thiển khó bảo, nhà chồng cũng chịu xui xẻo theo. “Đệ muội, vườn này được tu sửa xong, nhìn vào thật làm cho người khác hâm mộ.” Tưởng thị đến đây tuyệt đối không phải vì thăm hỏi đơn giản, lão phu nhân trong nhà có ý tưởng gì chỉ sợ nàng ta còn rõ hơn cả bà bà của mình, Đại thái thái tuy là cháu gái ruột của lão phu nhân, nhưng lão phu nhân đã trải qua nhiều năm quan sát, biết được Đại thái thái đôi khi không thể trọng dụng, dễ lẫn đầu lộn đuôi, ỷ vào thân phận của mụ cao mà coi thường người khác, lấy chuyện kế tôn nhị phòng đến kính trà, bà bà còn có thể giáp mặt cho người khác sắc mặt tốt, liền biết được tính tình như thế nào. “Đâu nào, chỉ sợ sân của đại tẩu còn đẹp hơn của chúng ta nhiều ấy chứ, chúng ta cũng chỉ có chữ “mới”, nhưng viện cũng không có gì khác nhau.” Tưởng thị nói câu trên mang theo ý thử, dù sao viện này đẹp là thật, nếu Tiên Y chỉ là một tiểu nha đầu ái mộ hư vinh, tất hồi nãy sẽ lộ ra một tia đắc ý, nhưng không những Tiên Y mang biểu cảm bình thường, còn bóp lấy đề tài mấy phòng khác muốn hiếu thắng so sánh vườn của nhị phòng với mấy phòng khác, vườn chỉ là mới sửa lại, nhìn mới mẻ, nhưng lại làm cho người ta phải hâm mộ. Tưởng thị không dấu vết nhìn Tiên Y vài lần, không nói đến nha đầu nhà chồng, nha đầu nhà mẹ đẻ của nàng ta nàng ta cũng đã thấy nhiều, nhưng giống như Tiên Y lại chưa từng thấy qua, cũng khó trách nghe nói Nhị thái thái tam phòng bên kia lần trước đến Lâm Thanh khi về lại không có động tĩnh. Đây là lần đầu tiên Tưởng thị gặp mặt Tiên Y, cho dù tuổi tác của nàng ta hơn Tiên Y, nói chuyện lại cũng không chiếm được lợi thế gì từ Tiên Y, càng đừng nói xuất thân, Tiên Y chuyển từ nhà nhỏ đến cổng lớn thế gia, vậy mà không có chút gì sợ hãi… Cũng khó trách lão phu nhân muốn nàng ta đến một chuyến. “Nói thế thôi, vậy các ngươi tới đây mấy ngày, ở có tốt không? Ăn có ngon miệng không? Nếu có chuyện gì ngươi cứ nói với ta, nhị phòng đã nhiều năm không có chủ tử, các ngươi đã tới đây rồi thì cũng đừng để mình bị uất ức, nói thế nào đi nữa các ngươi cũng là chủ tử.” Tưởng thị bưng li trà nhìn như chân thành nói. Tiên Y cười thầm, mới lần đầu tiên gặp mặt đã châm ngòi, nếu thực sự nhị phòng có gì thì đó cũng là chuyện của nhị phòng, không tới phiên đại phòng nhúng tay, lại nói nếu thật sự xảy ra chuyện gì lại tìm đại phòng ra mặt hộ, nếu tam phòng thấy thì sẽ cảm thấy thế nào, huống chi nô bộc của nhị phòng đều đã là lão nhân, nàng và Kim Phong Hoa nếu thật sự dám xử lí đám lão nô đó, không nói đến chuyện chủ tử khác nghĩ như thế nào, mà người hầu trong phủ này đều sẽ sinh ra lòng cảnh giác. Nàng không thể giúp Kim Phong Hoa cái gì, nhưng chuyện trong nhà, nàng tuyệt đối sẽ không để nó kéo chân hắn. “Không có gì không tốt, người hầu trong nhà đều là lão nhân từng hầu hạ trước mặt tổ phụ, phu quân ta lại là tôn tử của tổ phụ, người trong nhà này dù không muốn nịnh bợ thẳng mặt thì cũng phải nhìn mặt Phật. Nói nữa, còn có Nghiêm tổng quản, đại tẩu, ngươi nhìn đi, vườn này đẹp thế này cũng là do bọn hạ nhân săn sóc, những người này đều là do Nghiêm tổng quản đưa lên.” Tiên Y hiểu rõ Kim Phong Hoa vì sao tin tưởng người Nghiêm tổng quản đưa tới, không vì cái gì khác, chỉ là cho người ta thể diện thôi, đỡ cho người khác gièm pha rồi xúi giục đám gia nhân. Nếu người nhị phòng đã chủ tớ một lòng, Tưởng thị cũng không còn gì để nói nữa, nhưng nàng ta cũng thực sự có chút bội phục, nói như thế nào đi nữa Nghiêm tổng quản cũng coi như là rắn độc, phu thê hai người họ còn rất trẻ, lại không sợ bị lão nô đó bắt chẹt, còn dám dùng người lão ta đưa đến, nếu đổi thành là nàng ta sợ đã sớm muốn cầm đồ của nhị phòng đi, nhưng cho đến bây giờ nàng ta nghe được tin tức, vài thứ kia của nhị phòng vậy mà vẫn còn ở trong tay Nghiêm tổng quản, ngay cả việc nhà trong nhị phòng trừ cái vườn này, Diêu Tiên Y cư nhiên cái gì cũng chưa quản, tuỳ ý để Nghiêm tổng quản xử lí, đây rốt cuộc là nhát gan hay trầm ổn, Tưởng thị cảm thấy mình còn phải nhìn lại. Hai người lại uống thêm một li trà nữa, Tưởng thị đem mọi cử chỉ thái độ của nô bộc để vào trong mắt, đáy lòng có chút gì đó, hai người này dù gì cũng là người từ bên ngoài đến, tới đại viện không nói có rối loạn tay chân hay không, nhưng đám lão nô rất khó thu thập, nhưng nàng ta đã ngồi nhìn cả nửa ngày, không nói việc đệ muội sai bảo đều được làm tốt, ngay cả trên mặt những người này cũng không lộ ra một tia không kiên nhân hay coi khinh, làm cho Tưởng thị đã quen nhìn hạ nhân cũng cảm thấy kinh ngạc. Tưởng thị ngồi không bao lâu liền cáo từ rời đi, lúc này gặp mặt tuy không xem gì được nhiều, nhưng cũng đủ cho nàng trở về báo cáo kết quả, chắc trong lòng lão phu nhân sẽ có ý tưởng khác. Nhìn Tưởng thị rời đi, Tiên Y nói với Bích Tỉ đứng bên cạnh “Hôm nay người tới hầu hạ đều được thưởng một trăm văn tiền.” Không sai, người hôm nay tới hầu hạ đều là người của Nghiêm tổng quản đưa đến, ngày thường đều hầu hạ ở ngoại viện, hôm nay Tưởng thị tới Tiên Y cố ý điều họ vào nội viện, đều là đám vú già mà Tưởng thị quen mặt. Thực ra muốn để cho bọn họ phục tùng cũng không quá khó, dù gì nàng cũng chẳng cần bọn người này trung thành, người chết vì tiền, chỉ cần bọn họ làm tốt, nàng sẽ có tiền thưởng, càng sẽ không bởi vì muốn nịnh bợ Nghiêm tổng quản hay ai cả, sự kiên cường của nàng đã có từ trong xương cốt, nhóm vú già có tiền để lấy, ai sẽ nhàm chán đi rước đen đủi đến cho chủ tử chứ. Lại nói người Nghiêm tổng quản chọn đúng là không sai, ít nhất có tố chất, cũng không uổng Kim Phong Hoa tín nhiệm lão. Thu dọn đồ đạc, bên ngoài liền truyền tin Kim Phong Hoa dẫn theo bằng hữu quay lại, Tiên Y cũng không có gì kì quái, Kim Phong Hoa lạnh lùng từ trong tuỷ, nhưng trước nay hắn luôn trong ngoài bất nhất, đến chỗ nào cũng luôn có một ít bằng hữu chỗ đó, tuy nhân số không nhiều, nhưng đều có ích trong tương lai của Kim Phong Hoa, hơn nữa hắn cũng không đến thanh lâu sở quán, cũng không cùng mấy bằng hữu gì đó uống rượu đến nửa đêm, cho nên Tiên Y chỉ nghe rồi sai người chuẩn bị rượu thịt, không thèm để ý. “Ngươi nói phu quân bảo ta đi ra phía trước?” Tiên Y đang thay quần áo cho Du nhi, hôm nay thời tiết nóng lên, Du nhi lại hiếu động, không lâu sau quần áo đã ướt đẫm. “Cũng không phải, là Quan Kỳ tự mình tới mời, nói là muốn cho thiếu nãi nãi gặp vị bằng hữu kia.” Bích Tỉ cũng thấy kì lạ, thiếu gia rất không vui khi có nam nhân nhìn thấy dung mạo của thiếu phu nhân, nhưng bây giờ lại chủ động cho mời như thế. Tiên Y do dự một chút, liền thay một bộ váy khác, dẫn theo Bích Tỉ đi về phía trước của căn nhà, bây giờ trời hơi nóng, chắc là bọn họ đang ở nhà thuỷ tạ đầu tiên. Người Kim Phong Hoa mời đến hôm nay chính là thiếu niên đụng phải ở lần viện thí ngày ấy, hai người sau kì thi đó lại ngẫu nhiên gặp được một lần nữa, chỉ nói chuyện phiếm hai câu về đề thi, đối phương liền coi hắn trở thành tri kỉ, mấy ngày sau thường xuyên lui tới, lần này hắn mời y tới nhà làm khách. Còn chuyện mời Tiên Y lại đây là do tâm tư nhỏ của chính hắn. “Đây là Xuân Sinh huynh, khoa khảo ta đã từng gặp được, đúng là duyên phận.” Kim Phong Hoa thấy Tiên Y mặc một thân váy áo màu hoa sen, đồ trang sức toàn thân đều là trân châu bạch ngọc, một hương vị ngọt ngào lan ra làm hắn có chút hối hận, biết vậy đã không để nàng ấy tới rồi. “Đệ muội khoẻ.” Vưu Xuân Sinh đứng dậy thi lễ, trong lòng lại nói thầm, hai vợ chồng này giống như người từ trong tranh bước ra vậy, nam thì yêu nghiệt coi như hắn ta đã nhìn quen, còn tiểu phụ nhân này lại như mật ong ngọt ngào, hai người đứng chung một chỗ lại không ai làm lu mờ ai, đúng là chuyện lạ. Tiên Y nhanh chóng đáp lễ, không nhìn thấy Kim Phong Hoa liếc mắt một cái, còn Kim Phong Hoa bây giờ đã sớm hối hận, nhưng ngoài mặt vẫn kéo tay Tiên Y đến cạnh Xuân Sinh nói chuyện mấy câu, không lâu liền để cho Bích Tỉ đưa Tiên Y trở về, làm Tiên Y một đầu dấu chấm hỏi, không thể hiểu nổi hắn bảo nàng ra để làm gì.
Duyên Làm Phu Quân Tác giả Tâm Nhị Converter tamquay Nguồn Tàng Thư Viện Tấn Giang VIP2014-07-26 kết thúc Phi V chương tiết tổng điểm vote 566210 tổng số lượng bình luận sách 847 số lượng bookmark hiện tại 2362 văn chương tích phân 30,120,716 Văn án Một cái là một khi xuyên việt; trở thành độc nam phụ kiếp trước giết chết đệ nhất người cơm hộp muội. Một cái là bi phẫn trùng sinh, kiếp trước cùng nam nữ chủ đấu đến kết văn mới không cam tâm tắt thở độc nam phụ. Cơm hộp muội quanh co lòng vòng tìm lương duyên, lại rơi vào độc nam phụ trong cà mèn, độc nam phụ quanh co lòng vòng dục báo thù, lại ngã vào cơm hộp muội trong bình mật. Một đường đi tới, cơm hộp muội phát hiện, như thế nào hảo hảo trạch đấu văn thế nhưng biến thành ngọt sủng chủng điền văn? Văn này giá không, khảo chứng lui tán, nam chủ trùng sinh, không thích đừng vào Nội dung nhãn xuyên việt thời không kiếp trước kiếp này Tìm tòi mấu chốt tự nhân vật chính Diêu Tiên Y, Kim Phong Hoa ┃ phối hợp diễn Kim gia mọi người ┃ cái khác trùng sinh, xuyên việt; đại loạn đấu ◆—◇—◆—◇—◆—◇—◆—◇—◆—◇—◆—◇—◆—◇—◆—◇—◆ Chương 1 Kim Viên Ngoại Lang quý phủ hôm nay vào một đám mới mua nô tỳ, có một bộ phận là ký tử khế , có một bộ phận còn lại là bán 5 năm đến 10 năm . Nói như vậy, ký tử khế nô tỳ đều là từ xa xa bị nhân phiến đến , mà ký văn khế cầm cố thì là Kinh Giao tới gần trong thôn , tượng ký tử khế loại này , phần lớn trong nhà người không phải tìm không ra , chính là bị trong nhà người cứng rắn bán cho buôn người, đều không trông cậy vào lại có thể trở về, khả ký văn khế cầm cố thì bất đồng, các nàng trong nhà nhiều lắm chính là mấy năm gần đây có chút khó khăn, những này văn khế cầm cố cô nương cũng bất quá là vì tiết kiệm trong nhà đồ ăn, trong nhà người cũng không tính toán đem những này cô nương thật sự bán cùng nhân gia đương một đời nô tài, cho nên còn đều chờ tương lai khế ước đến thời gian, đặt về đi một nhà đoàn tụ. Phần lớn nhà giàu nhân gia, dùng thuận tay là tử khế nô tài, cho nên chỉ có bán tử khế nô tài tài năng vào hậu viện, nhưng như vậy nô tài trừ thượng đầu nhân tự mình lựa chọn , Đệ tam phía trước liền rất khó vào được thượng đầu người thanh nhãn, bởi vì so các nàng còn khiến chủ tử vừa ý có thể tin liền là nhân gia chính mình bồi dưỡng gia sinh con. Mà nay nhi, tới đón đãi những này tiểu nha đầu nhóm , còn lại là trong phủ phổ thông thô sử ma ma, lúc này vừa lúc là tại nhị tiến trong viện phát biểu, nghĩ giáo chút nông cạn quy củ, nhắc lại lưu cho cao hơn đầu ma ma nhìn một cái, chỉ cần bên trong nhân tuyển thượng như vậy một cái hai cái, như vậy những này ở bên ngoài giáo quy cự thô sử ma ma, tự nhiên cũng ít không được tiền thưởng, cho nên các nàng bình thường chỉ bảo đứng lên đều sẽ có chút để bụng.
Tâm Nhị Tên gốc Duyên vi lương nhân 缘为良人 Tác giả Tâm Nhị Thể loại Cổ đại, Nữ chính xuyên không + nam chính trọng sinh, ngọt sủng, HE Nguồn convert TTV- tamquay Nguồn edit Vũ Yên các – Lãnh Tiểu Yên Độ dài 127 chương + 5 ngoại truyện Bình luận Nếu bạn chờ mong một bộ truyện xuyên không có nữ nhân vật chính mạnh mẽ, thông minh, có tâm kế luôn luôn đấu thắng các nhân vật khác thì bạn có lẽ sẽ thất vọng với bộ truyện này. Bởi vì bạn nữ chính là nữ chính truyện xuyên không thất bại với cái mác xuyên không nhất mình từng gặp = =” Bạn ý có tư tưởng của người hiện đại nhưng vì từ nhỏ sống trong cảnh tranh đấu trong một gia đình rối ren, thấy người ta giết hại lẫn nhau mà bạn ý chỉ là một nô tỳ nhỏ nhoi, số phận bị chủ nhân nắm trong lòng bàn tay, vì thế mà bạn ý cực kỳ nhát gan. Nhưng bù lại, bạn ý cũng là mẫu nữ chính khiến mình khá là vừa lòng. Bạn ý không thánh mẫu, cũng không lạnh lùng vô cảm, sống thực tế, không mơ mộng hão huyền, không hở cái là YY lung tung, hiểu lầm nam chính các thể loại, các hình thức. Nữ chính cũng biết tự lượng sức mình, biết phân tích cái nào lợi, cái nào hại, có logic, cũng biết mình muốn gì, nên làm gì, tóm lại là chưa từng gây ra cái chuyện máu cún gì để anh nam chính phải giải quyết giùm, nữ chính ngoan nhất thế kỷ Còn bạn nam chính… thật tình là mình cạn lời với bạn này Nam chính đúng như lời biệt danh bạn nữ chính đặt cho — Kim đại ma đầu, tâm lý vặn vẹo, nhân cách biến thái, cách đối xử với bạn nữ chính lúc đầu cũng thật là…. thật tình mình không hiểu vì sao bạn ấy ôm mỹ nhân về được, hàng này là phải độc thân suốt kiếp mới đúng!!!! Khụ, thật ra bạn nam chính của chúng ta cũng có nhiều điểm tốt lắm, quan trọng nhất là bạn ý đẹp, vô cùng đẹp, đẹp nhất bộ truyện luôn Giống như cái tên, bạn nam chính là Phong Hoa Tuyệt Đại, hoàn mỹ vô khuyết, mấy nhân vật nữ trong truyện đều không sánh bằng bạn ý, càng đừng nói tới mấy nam phụ khác Cái sự đẹp và mị lực cá nhân của bạn ấy toàn tập trung ở mấy cái cảnh bạn ý siêu cấp biến thái cầm kim khâu khâu may may [Đông Phương giáo chủ tái xuất giang hồ = ] từ cái hình xăm cho bạn nữ chính, đến các các loại quần áo bạn nữ chính mặc trên người, quá ngọt, sâu răng mất »_ Bạn nam chính kiếp trước sống vô cùng thê thảm, bị ông công công nào đó làm cho nhân cách vặn vẹo, biến thái vô cùng nhưng dù vậy bạn ấy vẫn biết trung thành với vua, làm tất cả để bảo vệ đất nước mà cũng vì thế mà bạn ý căm phẫn vô cùng khi kẻ ác thắng – từ đó trọng sinh, bận rộn thi cử, thăng quan tiến chức và báo thù nhưng trên con đường đó, bạn ấy vô tình dụ dỗ được bạn nữ chính manh đát đát, sau đó bước vào con đường cưng chiều nữ chính không lối về Nếu bạn yêu thích những câu chuyện ngọt ngào, ấm áp nhưng không quá nhàm chán hoặc có quá nhiều tình tiết máu cún, bạn hãy đến với Duyên làm phu quân của tác giả Tâm Nhị
duyên làm phu quân